Như ở một bài viết trước đây, mình cho rằng chúng ta cần phân biệt “giá trị độc lập” và “giá trị đội nhóm” như hai loại giá trị có sự tách biệt tương đối rõ ràng, tức là một người có giá trị độc lập tốt chưa chắc đã có giá trị đội nhóm tốt, và ngược lại. Khi viết bài viết ấy, ý của mình là: một mối quan hệ tốt cần có sự đóng góp của cả hai giá trị này, chứ không chỉ cần tới “giá trị độc lập” của từng người.
Nếu đơn giản hóa cách đánh giá các giá trị này, chúng ta có thể tạm cho rằng mỗi giá trị đó đều có 2 trạng thái “tốt” và “kém”. Khi 2 trạng thái của “giá trị độc lập” kết hợp với 2 trạng thái của “giá trị đội nhóm”, chúng ta sẽ có tất cả 4 kịch bản về giá trị của một người trong mối quan hệ, gồm có “cục tạ”, “đối tác cạnh tranh”, “đối tác tiềm tàng”, và “đối tác hoàn hảo”. Trong bài viết này, mình sẽ mô tả 4 kịch bản và ý nghĩa của “learn, unlearn & relearn” trong một mối quan hệ.
Bốn kịch bản được mô tả dưới đây chỉ là 4 kịch bản mang tính “trung bình”, đại diện cho 4 miền khác nhau trên một biểu đồ, nhưng không có ranh giới rạch ròi nào giữa 4 miền đó. Sẽ không có một kịch bản nào trong 4 kịch bản này hoàn toàn trùng khớp với tình trạng của một người cụ thể nào đó trong mối quan hệ; mà chính xác hơn, bạn sẽ cảm thấy rằng trong 4 kịch bản này, 1 kịch bản nào đó sẽ gần gũi nhất với trạng thái hiện tại của bản thân hoặc của “đối tác”. Continue reading “4 kịch bản trong mối quan hệ”